Sang Nhật mới 3 tháng, cô gái khóc ngất vì bị người yêu phản bội

“Anh yêu em đến khi nào?” – Anh yêu em mãi mãi. “Mãi mãi là bao xa?” Hóa ra, mãi mãi của anh là vài năm, là “cặp sừng” dài từ Việt Nam sang Nhật Bản. Quen nhau rồi thích nhau từ hồi học chung năm lớp 8, cùng nhau lớn lên, cùng nhau trưởng […]

“Anh yêu em đến khi nào?” – Anh yêu em mãi mãi. “Mãi mãi là bao xa?”

Hóa ra, mãi mãi của anh là vài năm, là “cặp sừng” dài từ Việt Nam sang Nhật Bản.

Quen nhau rồi thích nhau từ hồi học chung năm lớp 8, cùng nhau lớn lên, cùng nhau trưởng thành, Hương và Sơn trở thành cặp đôi dính nhau như hình với bóng trong mắt tất cả mọi người. Tình yêu cứ ngỡ “bọ xít” ấy, thấm thoắt mà đã kéo dài gần chục năm trời. Ai nấy cũng đều chúc phúc và mến mộ tình yêu trong sáng của đôi bạn trẻ khi cả hai quyết định cùng nhau đăng ký xuất khẩu lao động Nhật Bản để xây dựng tương lai.

Tình yêu của Hương và Sơn đẹp như câu chuyện cổ tích. (Ảnh minh họa)

Tình yêu của Hương và Sơn đẹp như câu chuyện cổ tích. (Ảnh minh họa)

Quãng thời gian học tiếng để chờ phỏng vấn sang Nhật có lẽ là kỷ niệm đẹp nhất trong lòng hai người. Trong đôi mắt của chàng trai, cô gái năm ấy, dường như chỉ có một màu hồng mộng mơ, một tình yêu hạnh phúc, một khao khát về ngôi nhà nhỏ sau khi từ Nhật về, và một đám cưới tràn ngập niềm vui. À không, có lẽ chỉ trong mỗi con mắt và suy nghĩ của Hương thôi vì cô đâu biết người yêu phản bội mình…

– Anh à, anh yêu em nhiều không? Anh yêu em đến khi nào vậy? – Hương nhí nhảnh nhìn thẳng vào mắt Sơn mà hỏi.

– Ngốc. Anh yêu em mãi mãi.

– Mãi mãi là bao lâu vậy anh?

– Là suốt cuộc đời anh. Kiếp sau. Mười kiếp sau, anh cũng vẫn yêu em, vẫn muốn cưới em làm vợ.

Sơn nhẹ nhàng hôn lên trán Hương. Tình yêu ấy cứ đẹp như vậy, cho đến khi cả hai đều đậu phỏng vấn và được cấp visa sang Nhật. Bố của Sơn bỗng trở ốm nặng, lịch bay phải lùi lại. Mặc cho gia đình khuyên nhủ, răn đe, thậm chí đánh Hương, cô gái vẫn quyết định ở lại cùng người yêu, chờ sang Nhật cùng.

Một năm trôi qua. Bố Sơn đã dần hồi phục sức khỏe. Sơn và Hương nắm tay nhau bay sang xứ sở hoa anh đào để bắt đầu lập nghiệp, kiếm cho mình chút vốn đầu tiên để xây dựng tương lai hai đứa. Vì yêu nhau đã lâu, 2 người quyết định ở trọ chung, cách sống mà giới trẻ hay gọi là “sống thử” để vui buồn có nhau, lại tiết kiệm được một khoản chi phí. Có lẽ ông trời cũng ngưỡng mộ tình yêu của họ nên công việc cả 2 đều rất thuận lợi. Sang Nhật mới chỉ 3 tháng mà Hương đã tích được tiền gửi về cho bố mẹ ở Việt Nam. Hương và Sơn thực sự đã mơ về ngôi nhà và những đứa trẻ. Cứ ngỡ cuộc đời luôn êm đềm như vậy…

Sơn biến mất. Sơn âm thầm bay về Việt Nam mà không nói với Hương một tiếng nào. Sơn khóa tài khoản facebook. Khóa sim điện thoại. Hương lo lắng. Nóng ruột. Sợ hãi. Cô thậm chí không còn tâm trí nào để đi làm nữa, xin nghỉ ở phòng trọ liền mấy ngày để tìm cách liên lạc với Sơn.

Trong tình yêu, ai yêu nhiều hơn, người đó thiệt. (Ảnh minh họa)

Trong tình yêu, ai yêu nhiều hơn, người đó thiệt. (Ảnh minh họa)

“Choang!” – Tiếng cốc nước rơi từ tay Hương xuống sàn nhà. Cô bàng hoàng không đứng vững, ngã khụy, mảnh thủy tinh từ chiếc cốc găm đầy vào cánh tay vì người yêu phản bội. Máu chảy ra đỏ tươi, vậy mà Hương không thấy đau. Cô chết ở trong tim, chết một cách đột ngột, không kịp cảm nhận nỗi đau nữa. Sơn kết hôn rồi. Sơn kết hôn với một người không phải cô. Hóa ra trong thời gian 1 năm ở nhà lùi lịch bay, chăm bố ốm, Sơn đã âm thầm quen cô gái khác. Do ít gặp nhau nên Hương không biết. Sơn vội vã quay về Việt Nam kết hôn vì cô ấy đã có bầu hơn 4 tháng.

Anh làm cô gái khác có bầu khi đang tay trong tay nói yêu em? Anh đã làm chuyện đó với cô gái khác trong khi chuẩn bị sang Nhật “xây dựng tương lai” với em? Anh yêu người ta mà còn sống chung với em? Anh mặc kệ em, bỏ em lại nơi đất khách quê người để về với người ta, không một lời giải thích, không một lời xin lỗi, không một lời từ biệt?

Nước mắt cứ thế lăn dài, lăn dài, lăn mãi trên gò má Hương. Ở nơi nào đó, người yêu phản bội đang hạnh phúc trao nhẫn cho người con gái khác. Người cô yêu từ hôm nay sẽ thuộc về người khác. Người cô yêu sẽ mãi mãi không bao giờ che chở cho cô nữa. Hương vô thức nắm chặt lấy chiếc que thử thai đã hiện rõ 2 vạch trên tay, ánh mắt dần trở nên vô hồn. Sao ông trời lại bất công đến thế? Sao lại dồn cô đến bước đường này?

Chuông điện thoại chợt reo báo thư thoại, Sơn bấm nghe: “Anh à, em cho anh nợ đó. Mười kiếp sau, anh phải cưới em cả mười nhé. Yêu anh”.

Tút… tút… tút…

Bài viết trên trang:

xuatkhaulaodongnb.com - Website tư vấn xuất khẩu lao động Nhật Bản uy tín số 1 tại Việt Nam

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai.